Ngô Diệp tặng Triệu gia hai viên Cường Thân Kiện Thể Hoàn, ngay đêm đó, Triệu Trình Viễn vừa về đến nơi ở liền nóng lòng không đợi được mà uống một viên. Trong lòng ông ta vừa thấp thỏm vừa kích động, vốn tưởng đêm đó sẽ mất ngủ, ai ngờ sau khi uống thuốc không lâu thì hai mắt díp lại không mở ra nổi, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ. Ông ngủ say, Triệu Quân lại không dám ngủ cũng không tài nào ngủ nổi, cả đêm ngồi bên mép giường canh chừng cha mình. Cả một đêm, ông già ngủ đến mức ngáy vang trời, sáng hôm sau 10 giờ mới tỉnh, sắc mặt hồng hào tươi tắn. Người già thường khó ngủ, ông đã rất lâu không ngủ được một giấc ngon như vậy.
“Ba, ba thấy sao rồi?” – Triệu Quân quan tâm hỏi.
Triệu Trình Viễn cẩn thận cảm nhận một lượt tình trạng cơ thể, một lúc sau kích động nói:
“Rất tốt! Mấy căn bệnh cũ trước đây của ba vậy mà đều khỏi cả rồi! Thật sự không thể tin nổi!”
Triệu Trình Viễn luyện võ quanh năm, đáng lý ra thân thể phải khỏe mạnh hơn người cùng lứa, nhưng thực tế, ông có thể ngồi vững ở vị trí hiện tại, tất cả đều là nhờ thời trẻ từng trải qua bao nhiêu đao kiếm máu lửa mà giành lấy. Hơn nữa, chỉ có võ lực thôi thì chưa đủ để trấn giữ một vùng. Quản lý bang phái, rửa tiền, củng cố địa vị, chuyện nào chuyện nấy cũng phải dốc hết tâm sức. Bao năm trôi qua, cho dù ông có chú trọng bảo dưỡng tới đâu, trên người cũng không tránh khỏi lưu lại một số bệnh tật năm xưa. Y học cũng chẳng chữa nổi, những căn bệnh đó thỉnh thoảng lại hành hạ ông, tuổi càng cao thì sức lực càng cạn.
Từ nhiều năm trước ông đã âm thầm điều tra tung tích của Đồng Hoàng, bởi ông biết rõ nếu trên đời này còn ai có thể giúp được mình, thì người đó chỉ có thể là Đồng Hoàng. Nhưng Đồng Hoàng ngay từ khi ông còn nhỏ tuổi đã giống như nhân vật trong truyền thuyết, sống chết cũng không rõ, làm sao có thể dễ dàng tìm được tung tích? Ngay lúc ông sắp tuyệt vọng, vậy mà lại thật sự tìm ra Đồng Hoàng, lại còn được tặng linh dược của ngài ấy – quả thật cứ như mơ vậy.
“Ngô Diệp đúng là có số hưởng.” – Triệu Quân cảm khái nói. Thật sự có thể bái nhập môn hạ của Đồng Hoàng, trách sao ba mẹ cậu ta trông trẻ hơn bạn bè đồng lứa cả chục tuổi, trách sao Ngô Ly dù chưa phẫu thuật cũng có thể bình phục nhanh đến thế. Nếu Ngô Diệp là đệ tử đích truyền của Đồng Hoàng, thì thứ tốt trong tay chắc chắn không ít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT