Bữa cơm chiều ấy, không khí quanh bàn lại trở nên có phần kỳ quặc.
Từ đầu tới cuối, phần lớn là Thẩm Đường Ninh cùng Ôn Tế Hoài trò chuyện, Ôn Song Song thì lâu lâu chen vào vài câu trêu ghẹo, khiến không khí bớt phần gượng gạo. Diêu thị im lặng, Ôn thị ngồi một bên chỉ mỉm cười.
Chỉ có Tạ Chiêm là chẳng nói năng gì, rũ mắt nhấp trà, đôi khi nhàn nhạt đưa mắt nhìn qua, thấy ánh mắt của Ôn Diêu lại len lén dừng trên người Thẩm Đường Ninh, như thể tiểu tặc rình trộm ánh trăng. Nếu Thẩm Đường Ninh dịu dàng nói với hắn một hai câu, mặt mũi thiếu niên kia lập tức đỏ ửng như ráng chiều.
Tạ Chiêm sắc mặt tối lại, tay siết chặt chén trà đến tràn nước, rồi không chút do dự ném xuống bàn, “cạch” một tiếng giòn tan khiến cả phòng im bặt. Ai nấy đều giật mình kinh hãi, ngay cả Ôn Diêu cũng hoảng sợ quay đầu nhìn hắn không hiểu chuyện gì.
“Nước trà hơi nóng.” Tạ Chiêm mặt không đổi sắc nói.
Mọi người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Thẩm Đường Ninh nhìn thấy mu bàn tay hắn dính nước, liền rút trong tay áo ra một chiếc khăn, đưa qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play