Tuy rằng chuyện xưa đã có nguyên do, nhưng giữa bao rối ren, điều duy nhất có thể coi là may mắn… e rằng chính là tính khí của nàng, chưa bị Quách thị uốn nắn đến hư hỏng hoàn toàn.
Nếu như đêm ấy giữa hắn và nàng không phải là mối tình trọn vẹn, thì với lòng tự trọng của Tạ Chiêm, e rằng chàng tuyệt đối sẽ không cho phép nàng bước chân vào cửa Tạ gia.
Chàng ngồi xuống bên mép giường, lặng lẽ nhìn người con gái đang say giấc nồng.
Thẩm Đường Ninh khẽ vùi nửa khuôn mặt vào trong chăn gấm, mi mắt cụp xuống, hô hấp nhẹ nhàng đều đặn. Thế nhưng đôi mày lá liễu kia vẫn khẽ chau lại, như thể dù trong mộng cũng chẳng thể an lòng.
Lông mi nàng cong dài, bóng đen mảnh ấy phản chiếu lên gò má trắng như sứ. Đột nhiên nàng rùng mình, thân thể khẽ co lại, đôi môi hé mở khẽ phát ra một tiếng rên dịu dàng như mèo con, nghe mà khiến lòng người cũng rung động.
Tạ Chiêm khẽ nhíu mày, không nói một lời. Trước khi đứng dậy rời đi, chàng nhẹ nhàng kéo lại chiếc chăn đã tụt khỏi vai nàng, cẩn thận đắp kín cho nàng rồi mới xoay người đi ra.
Trời xế chiều, khi ánh tà dương nhuộm vàng nửa mảnh trời Tây, Tứ phu nhân từ phủ Trấn Quốc công trở về, nét mặt hầm hầm tức giận, đem hai nha hoàn vừa bị trả lại đến trước mặt Tạ Chiêm mà trách mắng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play