Dương thị vốn tính thật thà chất phác, lòng dạ lại nhiệt tình, nghe thế liền nhịn không được mà nhẹ giọng khuyên nhủ:
“Tiểu nương tử à, ta thấy chi bằng ngươi nên sớm nghĩ thông suốt một chút thì hơn. Người xưa vẫn nói ‘vì chàng một ngày ân, nhầm lẫn cả đời làm thiếp’, nhưng ngươi còn trẻ trung, dung mạo lại xinh đẹp như hoa, cớ gì vì một chút tình nghĩa phu thê mà luẩn quẩn mãi trong lòng? Liêu Đông là nơi rét buốt khổ hàn, quanh năm toàn hạng lưu dân, tội phạm, hung hãn ác nghiệt không thiếu một ai. Thân thể ngươi mềm mại yếu ớt thế này, sao chịu nổi gió sương nơi ấy? Nghe lời tẩu đi, quay về ly thân với hắn, rồi tìm một người thật lòng đáng tin mà nương tựa cả đời, chẳng phải tốt hơn sao?”
Thẩm Đường Ninh yên lặng giây lát, rồi chỉ chậm rãi đáp:
“Đa tạ phu nhân có lòng. Vậy xin hỏi, đường lên núi Dương sơn đi thế nào?”
Dương thị ngỡ nàng đã nghĩ thông, vui vẻ cởi tạp dề ra, cười nói:
“Ngươi là người nơi khác, ta chỉ đường e là ngươi cũng không đi được. Đường cũng chẳng xa, chừng nửa canh giờ thôi. Chờ một chút, ta đưa ngươi đi, ngươi xem qua rồi quay về cũng được.”
Thẩm Đường Ninh lần nữa cúi đầu cảm tạ. Dương thị dặn hai đứa con ở lại trông bếp, còn mình thì dẫn nàng rời khỏi nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT