Từ ngày hòa thuận trở lại, Tạ Chiêm không chút chần chừ liền dọn về thượng phòng, cùng Thẩm Đường Ninh sống chung dưới một mái nhà.
Thời gian chẳng mấy chốc đã sang cuối tháng Bảy, tiết trời cuối hạ mang theo hương thơm dìu dịu của hoa quế. Thẩm Đường Ninh chẳng còn nhắc gì đến chuyện hồi kinh, Tạ Chiêm cũng chẳng buồn thúc giục, thậm chí trong khoảng thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi buổi trưa, chàng cũng tranh thủ hồi phủ dùng cơm trưa với nàng, đợi nàng chợp mắt yên giấc mới lặng lẽ rời đi.
Mỗi sớm tinh mơ, trước lúc xuất môn, hai người lại quấn quýt đôi chút. Phải đến khi người hầu thúc giục đến lần thứ ba, Thẩm Đường Ninh mới chịu đưa tiễn phu quân rời phủ.
Sau khi Tạ Chiêm đi, nàng liền cho gọi xe ngựa, dự tính ra phố chọn vài món vải vóc. Tuy đã làm dâu Tạ gia được gần ba năm, nhưng số lần đích thân may y phục cho trượng phu quả thực chỉ đếm trên đầu ngón tay. Trung thu sắp đến, nàng muốn đích thân khâu vá hai bộ xiêm y, xem như tâm ý phu thê.
Sau khi chọn được mấy tấm gấm đẹp, nàng cùng hai tỳ nữ tiếp tục dạo phố, mua thêm chút vật dụng thường ngày.
Bất chợt, Thiều Âm khẽ giật tay áo nàng, thì thầm:
“Phu nhân, người kia trông thật quen mắt…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT