Ôn phu nhân tuổi đã cao, lại phải ngồi xe suốt đoạn đường dài, nên lưng đau nhức mỏi. Vừa đến dịch quán, bà liền dìu tay Trần mụ mụ ra ngoài tản bộ, hy vọng giãn gân cốt một chút.
Trên con đường lát đá bên ngoài dịch quán, bà trông thấy một thiếu niên chừng tám, chín tuổi, đang bưng rổ trái hồng bán dạo, bị mấy đứa trẻ to xác hơn chèn ép bắt nạt. Ôn phu nhân lập tức sai gã sai vặt đi ngăn cản. Trần mụ mụ nổi nóng, nắm tai lũ trẻ mà răn dạy cho một trận nhớ đời.
Thương thay cho đứa bé, Ôn phu nhân vừa hỏi thăm liền biết: cha mẹ em vừa mới mất, người chú vì tham của đã đuổi hai anh em ra khỏi nhà, thiếu niên đành dựa vào vài trái hồng còn sót lại trong vườn để nuôi sống bản thân và cô em gái nhỏ.
Nghe đến đó, nước mắt Ôn phu nhân không kìm được mà rơi lã chã. Khi mang đứa bé về dịch quán, đôi mắt bà vẫn còn hoe đỏ.
Thẩm Đường Ninh nhìn mà lòng cũng chua xót, đoán chắc là mẫu thân đang nhớ đến ca ca thất lạc năm xưa – Thẩm Liên Châu. Nàng dịu dàng an ủi bà, rồi bảo Cẩm Thư mang nước ấm và điểm tâm cho thiếu niên.
Cậu bé nhỏ con, dáng người gầy guộc như cành trúc khô, áo quần rách rưới, chỉ có đôi mắt là còn sáng trong như đá quý. Trông thấy bàn đầy cao lương mỹ vị, cậu chỉ ngần ngại ăn hai chiếc bánh táo, rồi ngước đôi mắt đen lánh mà xin:
"Thưa cô nương, hai chiếc bánh này... tiểu nhân có thể mang về cho muội muội không ạ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT