“Hầu gia…”
Tiểu nha hoàn nhẹ nhàng khoác thêm áo choàng lên vai Tiêu Nghiên, giọng nói khẽ khàng như gió khuya:
“Trời đã về khuya, sương đêm lạnh lẽo, ngày mai chúng ta còn phải lên đường đi Thanh Châu, ngài nên nghỉ ngơi sớm một chút thì hơn.”
Từ lúc trở về từ Lâm Thanh, Tiêu Nghiên vẫn đứng im lặng bên cửa sổ, bóng dáng cao lớn bất động tựa như đã hòa vào bóng đêm, lặng lẽ nhìn ra ngoài như kẻ chờ đợi điều gì đó. Cứ như vậy, người đã đứng suốt một ngày dài.
Tiểu nha hoàn đưa mắt nhìn bóng dáng cô quạnh ấy, không nén được mà cất lời:
“Hầu gia, bất luận Tạ phu nhân có hay không thực sự hoà ly với Trấn Quốc công thế tử, thì trong mắt thế nhân, nàng vẫn là chính thê của người ta. Nay lại cùng chúng ta đồng hành, chỉ sợ lời đàm tiếu khó tránh. Huống hồ, nô tỳ nhìn thấy rõ, những ngày tháng qua nàng vẫn chăm sóc Trấn Quốc công thế tử rất mực chu toàn, chưa chắc trong lòng nàng không có tình ý. Ngài cần gì phải khắc khoải vì nàng mãi như thế…”
Tiêu Nghiên vẫn trầm mặc, không đáp lấy một lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play