Nàng ngẩng đầu nhìn hắn.
Nửa năm biệt ly, hắn gầy đi thấy rõ, làn da sạm nắng, thần sắc tiều tụy. Ánh mắt mỏi mệt vì hành trình dài suốt đêm, giờ đây rơi xuống khuôn mặt nàng, mang theo biết bao day dứt khôn nguôi.
Thẩm Đường Ninh muốn mở lời, nhưng nơi cổ họng nghẹn lại như có bông chặn kín, không thể thốt ra nửa chữ.
“Đoàn Nhi…” – Giọng nói ấy vang lên, khàn khàn nhưng tha thiết – “Rời khỏi kinh thành suốt nửa năm, ta vẫn luôn tự hỏi… rốt cuộc mình đã sai ở đâu? Ta đã làm gì không tốt? Cứ mỗi đêm trở mình không yên, ta lại nghĩ đến những tháng ngày cùng nàng—từng buổi sáng sớm, từng chiều tà, từng nét cười, từng khúc nhạc nàng đàn…”
“Đủ rồi! Ta không muốn nghe nữa!” – Thẩm Đường Ninh run giọng cắt lời, mắt hoe đỏ.
“Không! Hôm nay ta nhất định phải nói!”
Thấy nàng toan xoay người rời đi, Tiêu Nghiên liền đưa tay nắm lấy cổ tay nàng, kéo nàng bước vào một con ngõ nhỏ vắng người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT