Tiểu hài tử kia vốn không chịu ngồi yên, cứ bám riết lấy cổ áo của Tạ Chiêm, lúc thì tò mò sờ sờ lỗ tai, lúc lại chọc chọc mũi hắn.
Người nọ ngày thường vốn tính tình lạnh lùng cổ quái, thế nhưng đối với Thái ca nhi lại chẳng hề tỏ vẻ khó chịu, cứ để mặc bé con chơi đùa cùng mình.
Tô thị đứng bên cạnh, khóe môi cong cong, cười như không cười, vừa như chọc ghẹo lại vừa như trầm ngâm:
“Xem ra Thế tử gia cũng vừa mắt nhà ta Thái ca nhi rồi!”
Vừa dứt lời, Thái ca nhi đã vươn một ngón tay nhỏ xíu về phía trước. Tạ Chiêm quay đầu nhìn theo, thấy thê tử đang ôm con đứng trong phòng, ánh mắt yên tĩnh mà sâu lắng, liền vội vàng buông Thái ca nhi ra, sải bước đi vào.
“Bên ngoài tan hết rồi?” Hắn hỏi.
Thấy nàng đang ôm nữ nhi mũm mĩm trong lòng, Tạ Chiêm thuận tay muốn đón con về phía mình. Nhưng Thái ca nhi lại từ dưới vạt áo hắn chui ra, vòng tay ôm lấy bàn tay to lớn kia rồi hớn hở cười với Thẩm Đường Ninh:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play