Sáng hôm sau, Kim Nhiễm thức dậy và xuống lầu, thấy Giang Minh Sách đang ngồi dùng bữa tại bàn ăn, cô chào hỏi như thường lệ: “Chào buổi sáng.”
“Chào buổi sáng.”
Sống chung dưới một mái nhà, dù có tránh né đến đâu, mọi người cũng dần trở nên quen thuộc. Ví dụ như lúc này, Kim Nhiễm phát hiện Giang Minh Sách, người luôn uống sữa đậu nành vào buổi sáng, hôm nay lại uống cà phê, đã vậy lại còn là cà phê đá.
Cô có chút tò mò: “Hôm nay trong nhà pha cà phê à?”
Giang Minh Sách điềm tĩnh nâng ly: “Đột nhiên muốn uống, nên bảo nhà bếp pha một ít. Em có muốn thử không?”
Kim Nhiễm vui vẻ chấp nhận lời đề nghị của anh. Cà phê giúp giảm sưng, cô sờ lên khuôn mặt trắng mịn đến mức có thể búng ra sữa của mình. Mặc dù không hề có dấu hiệu sưng, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến việc cô muốn mình đẹp hơn.
Trong ký ức, những cô gái thành thị, những quý cô thanh lịch, tinh hoa luôn cầm một ly Americano đá trong giờ làm việc. Gót giày cao gót gõ lách tách trên sàn nhà sáng bóng như gương, bước đi đầy vẻ duyên dáng. Trong một thời gian dài khi còn nhỏ, đó chính là hình ảnh mà Kim Nhiễm tưởng tượng về tương lai của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT