“Đồng chí Cố, tấm lòng tốt của anh tôi xin nhận, nhưng những món đồ này xin các anh hãy mang về.”
Cố Vãn không hề nao núng, ánh mắt từ đầu đến cuối không hề liếc nhìn những hộp quà quý giá kia. Nàng nhìn Cố Trạch Dật, khẽ mỉm cười và tiếp tục nói: “Không nói đến việc tôi là một quân tẩu, dù tôi chỉ là một người bình thường, gặp một đứa trẻ lạc ở bên ngoài, tôi cũng sẽ làm như vậy.”
Lời nói này của Cố Vãn không chỉ khiến Cố Trạch Đông coi trọng, mà còn làm ông cụ Mặc, mẹ Mặc, bao gồm cả nhóm người Đường Việt Trạch, càng thêm đánh giá cao nàng. Một người phẩm hạnh tốt hay không, chỉ cần nhìn là có thể thấy. Ánh mắt Cố Vãn trong veo sáng rõ, không vương chút tạp chất nào, giữa lời nói và cử chỉ, còn toát ra một khí chất tu dưỡng của tiểu thư khuê các và sự đại khí.
Người phụ nữ mà Mặc Bắc Thâm nhìn trúng, quả nhiên không tầm thường!
Cố Trạch Dật nghe cô chị gái xinh đẹp từ chối nhận quà, lập tức vẻ mặt nghiêm túc mở miệng: “Không được! Chị ơi, những món quà này là tặng cho chị và anh trai lớn, quà đã đưa ra tay, nào có lý do gì lại mang về chứ?”
Đây không phải là phong cách hành xử của người nhà họ Cố!
Cố Trạch Đông theo lời phụ họa: “Tiểu Dật nói không sai, Mặc thiếu phu nhân, đồ vật cô nhất định phải nhận lấy. Bởi vì, đây là đích thân anh trai Tiểu Dật đã dặn dò tôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play