Triệu Tứ Hải là một người đàn ông vạm vỡ, mặt mày sáng sủa, nhưng thực ra không hề thô tục như Trần Ngôn vẫn tưởng. Chỉ là cái cách hắn nhìn người khác luôn toát ra vẻ kiêu ngạo, điều này khiến Trần Ngôn cực kỳ khó chịu.
Khi thấy hắn nói những lời ngoài cười nhưng trong không cười, cái cảm giác ngả ngớn ấy lại càng rõ rệt hơn.
“Triệu lão đại.”
Lý Mậu Sơn khéo léo chặn ánh mắt không kiêng nể của Triệu Tứ Hải, khách sáo chào một tiếng.
"Tiểu tử." Triệu Tứ Hải híp mắt thu lại ánh nhìn đánh giá. “Nếu đã đến đánh bạc thì vào đi thôi, hôm nay còn sớm, khách khứa không nhiều, có khi các ngươi lại không có chỗ đâu.”
Hắn nghiêng người sang một bên, giọng điệu vẫn khá khách khí, hoàn toàn không còn thái độ kiêu căng ương ngạnh như hôm nọ.
Trần Ngôn kéo ống tay áo Lý Mậu Sơn, tiến lên vài bước rồi nói: “Triệu lão đại, hôm nay ta có việc muốn hỏi ngươi một chút, không biết ngươi có rảnh không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT