Lý Mậu Sơn không có khả năng làm một bữa tối thịnh soạn, chỉ có thể hâm nóng bánh cuốn Diệp Duy Bình mang đến, và dùng trứng gà rừng Khương Hồng Hưng cho để nấu một chén canh trứng.
Bánh cuốn ăn kèm canh trứng, đây là bữa ăn mà hắn có thể chuẩn bị cho Trần Ngôn trong khả năng cho phép. Tuy đơn giản, nhưng đây là bữa tối đầu tiên hai người tự tay làm sau khi chuyển đến nhà cũ.
Trần Ngôn nhìn chén canh đầy ắp trứng hoa của mình, còn chén của Lý Mậu Sơn thì chỉ có canh trong veo không hề có trứng hoa.
Cậu đặt hai chén cạnh nhau, Trần Ngôn múc một ít trứng hoa từ chén mình sang cho hắn “Ngươi đừng lúc nào cũng chỉ lo cho ta, muốn ăn thì cùng ăn đi.”
Nhìn chén canh bị đẩy trở lại trước mặt mình, Lý Mậu Sơn cầm đũa canh khựng lại một chút, cuối cùng vẫn múc một muỗng từ chén canh nếm thử “Ăn đi, tuy hương vị không được ngon lắm.”
Món canh trứng miễn cưỡng có thể nuốt được ít nhất cũng khiến Lý Mậu Sơn cảm thấy mình không đến nỗi vô dụng.
Trần Ngôn nếm một miếng bánh cuốn, nhân bên trong đều là rau củ thường thấy, hương vị không thể so sánh với những gì cậu từng ăn, nhưng cũng không tệ, chỉ là thiếu chút vị thịt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play