“Ta không có khóc mà……”
Giang Tử Tước mơ màng giơ tay quệt lên mặt, bàn tay ướt đẫm.
Cậu vội vàng giơ tay lau mặt, nức nở nói: “Ta không khóc mà, ta không muốn khóc mà, ca ca, ta không khống chế được, là chỗ này, chỗ này quá chua, nước mắt nhịn không được tự nó rơi xuống……”
Giang Tử Tước kéo bàn tay to của Huyền Dã đặt lên ngực mình, vừa lo sợ vừa bối rối.
Lượng thông tin quá lớn, tiểu tể tử rốt cuộc là kiến thức còn ít, thậm chí có chút nhút nhát, nhất thời không biết phải phản ứng thế nào cũng là chuyện rất bình thường.
Huyền Dã đau lòng nâng mông cậu, ôm cậu vào lòng, để cậu ngồi lên đùi mình, nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt cậu, hôn đi nước mắt cậu, dịu giọng dỗ dành: “Ngoan a, ngoan, đừng khóc, trước hết nghe ca ca nói đã, ngoan ngoãn chịu không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play