Hứa Thuần tuy không có thói quen ngủ cùng người khác nhưng do trời xui đất khiến cũng ngủ cùng Tạ Kiến Nguyên vài lần. Lúc đầu vốn dĩ có chút không quen nhưng thấy vẻ mặt Tạ Kiến Nguyên thản nhiên, bản thân anh cũng không cần ngượng ngùng xoắn xít nữa. Dù sao thì quen rồi cũng không cảm thấy có gì ghê gớm cả.
"Thuần ca, tắt đèn nhé?"
Hứa Thuần kéo chăn lên tận cằm, ngáp một cái: "Ừm, tắt đi."
Tạ Kiến Nguyên nghe vậy liền khom người tắt đèn bàn đi, bốn phía lập tức rơi vào một mảng tối om.
Hứa Thuần nhắm mắt lại, cảm thấy không khí yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng tim đập của chính mình.
Bên cạnh vang lên tiếng động, là âm thanh vải vóc cọ vào nhau. Hứa Thuần giật mình, Tạ Kiến Nguyên đang cởi quần áo sao? Không biết vì sao, suy nghĩ này khiến mặt anh có chút nóng lên.
“Thuần ca.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT