Trước khi quay, Hứa Thuần đã giảm hơn năm cân cho vai diễn, dáng người thon gầy càng thêm yếu ớt nhưng ánh mắt lại rất kiên cường, vô cùng hoàn hảo cho hình tượng Tống Dã. Đạo diễn cũng vô cùng hài lòng với ngoại hình của anh, liên tục gật gù, sau đó dặn dò anh nghiền ngẫm kỹ kịch bản, đừng làm ông thất vọng. Hứa Thuần đương nhiên cười đồng ý.
Cảnh quay hôm nay diễn ra tại trại trẻ mồ côi. Hứa Thuần có diện mạo vốn trẻ trung, thân hình cũng thon gầy tinh tế, lẫn vào đám thiếu niên 16-17 tuổi không hề lệch tông. Tạ Kiến Nguyên càng không cần phải nói vì vốn dĩ tuổi tác của hắn cũng đã rất trẻ.
Phân cảnh này là quay Tống Dã bị giáo viên ở cô nhi viện đánh đập, sau đó là ấn đầu vào hồ nước lạnh mà em trai thì chỉ ở bên cạnh bất lực nhìn.
"Thuần ca, anh ổn chứ?" Tạ Kiến Nguyên đi tới, nhìn Hứa Thuần đã thay sẵn trang phục, nhịn không được mà nhíu mày: "Lạnh lắm đấy."
Hứa Thuần cười nhạt: "Làm diễn viên thì đừng than phiền. Đạo diễn mời tôi đến đâu phải để hưởng thụ. Chút nước lạnh thôi mà, lát nữa sẽ ấm lại."
"... Nhưng anh đang run."
Bị bóc mẽ, Hứa Thuần hơi nghẹn lại, lại nhịn không nổi mà run cầm cập, giận chó đánh mèo mà trừng mắt nhìn hắn một cái, giáo huấn: "Không phải là có chút lạnh thôi sao? Được rồi, đừng nói nữa, càng nói tôi càng lạnh." Giọng anh dần nhỏ đi, đến cuối câu thì run nhẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play