Hồng Thanh gật đầu: "Kiếm Môn có rất nhiều người, còn có không ít hài tử lang thang đáng thương, bọn ta sẽ phụ trách nuôi ăn ở. Phụ thân rất thích ra ngoài đi dạo, thỉnh thoảng ra ngoài một chuyến, nhìn thấy những người cơ nhỡ không có nhà để về thì ông ấy sẽ thu lưu bọn họ. Thoáng cái nhân số của Kiếm Môn đã sắp vượt qua ngàn người."
"Thật ra ở Kiếm môn bọn ta, võ sư chỉ có chừng ba mươi, bốn mươi người, Siêu Năng Giả cũng tầm đó, cộng lại cũng chưa tới con số 100."
Hơn 30 vị võ sư của Kiếm Môn đã gia nhập Liệp Ma đoàn, trên thực tế trừ Hồng Nhất Đường thì trong môn cơ hồ không có ai đủ trình để gọi là võ sư, cho dù có thì những người này cũng chưa bước vào cảnh giới Trảm Thập, không thể tính là võ sư.
Mà Hồng Thanh thì vẫn đang rất hào hứng kể chuyện: "Có điều hiện tại bọn ta đã có thể tự nuôi sống chính mình rồi, hơn nữa còn có không ít thu hoạch, so với việc nhận các nhiệm vụ nhỏ ở các thành thị kia thì kiếm được nhiều tiền hơn nhiều! Chờ tháng sau được phát tiền lương, bọn ta sẽ để dành một phần gửi về, như vậy thì dù phụ thân có nhặt thêm mấy đứa bé nữa cũng không sao."
Lưu Long và Lý Hạo đều đồng tình nhìn nàng.
Đây coi như là võ nhị đại đáng thương nhất đúng không?
Rõ ràng là có một vị phụ thân sở hữu chiến lực thông thiên, thế nhưng cái gì nàng ta cũng không biết. Muốn ăn uống cũng phải tự ra ngoài làm một ít nhiệm vụ kiếm tiền, cái này còn chưa tính, bây giờ ra ngoài công tác còn phải kiếm tiền gửi về nuôi gia đình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play