Lúc này Lý Hạo hoàn toàn không biết những gì Vương Minh đang nghi hoặc, dù có biết thì cũng không quản được.

Ngân Thành cổ viện.

Nơi quen thuộc.

Yên tĩnh, thanh bình, đây là trạng thái bình thường của cổ viện.

Cổ viện nổi tiếng nhất là khoa khám phá văn minh cổ đại, cũng là một khoa do Viên Thạc phụ trách, chính nhờ Viên Thạc mà cổ viện Ngân Thành mới trở nên nổi tiếng như ngày nay. Trong phạm vi toàn tỉnh, học viên tốt nghiệp từ nơi này đều cực kỳ được săn đón.

Viên Thạc am hiểu rất nhiều thứ, ngay cả khi ông không còn thu nhận đồ đệ riêng, thì những học viên theo học ngành thăm dò do ông giảng dạy ra ngoài cũng vẫn vô cùng nổi tiếng, hoạt động ở các thành phố lớn, khám phá các di tích văn minh cổ đại khác nhau.

Văn minh cổ đại cũng là một lĩnh vực mà cả nhân loài đều đang tích cực khám phá.

Theo một số ghi chép cổ còn lại, trước khi xuất hiện nền văn minh hiện tại thì đã có một nền văn minh cổ đại hết sức huy hoàng, đáng tiếc cuối cùng đã sụp đổ, hoàn toàn biến mất trong dòng sông dài lịch sử, thậm chí ngay cả ghi chép cũng rất ít lưu lại.

Ngày nay, việc khám phá các nền văn minh cổ đại cũng đã cho phép nhiều thứ phát triển siêu việt.

Thông tin, xuất hành, vũ khí nóng và thậm chí cả siêu năng lực đều liên quan đến việc khai quật nền văn minh cổ.

Người ta nói rằng nhiều công nghệ then chốt trực tiếp có được từ tàn tích của các nền văn minh cổ đại, cho phép xã hội loài người - vốn là một xã hội nông nghiệp trong vài thập kỷ trước, nhanh chóng bước vào nền văn minh công nghiệp hóa.

Tất nhiên, vì có quá nhiều thứ được phát hiện nên một số công nghệ đã bị xếp xó, dẫn đến sự phát triển không cân bằng của một vài phương diện.

Trên thực tế, sự phát triển của vũ khí nóng là khá mạnh mẽ nhưng sự phát triển của lĩnh vực thông tin lại tương đối tụt hậu, ngày nay việc liên lạc với ‘ người ở thành phố khác ngoài Ngân Thành rất khó khăn. Nhưng theo Viên Thạc kể thì thời văn minh cổ đại có thể thoải mái liên lạc thậm chí vượt qua ngàn vạn dặm.

Hệ thống thông tin liên lạc trải rộng trên toàn lục địa!

Mà bây giờ, máy liên lạc chỉ sử dụng được trong cùng một thành phố, đó chính là biểu hiện rõ nhất của sự phát triển xã hội mất cân đối.

Lý Hạo đạp xe về phía trước, ngang qua cổng lớn nhưng không ai cản trở.

Dù không phải là học viên của cổ viện nhưng bộ kiểm phục mà hắn đang mặc trên người chính là một tấm giấy thông hành.

Một lúc sau, băng qua con đường rợp bóng cây, mấy tòa độc môn tiểu viện hiện ra trước mặt.

Đây là nơi ở của một số giáo sư thâm niên trong cổ viện, bình thường ít người lui tới.

Ngay lúc Lý Hạo đạp xe băng qua, đột ngột có một người từ trong bụi cây xuất hiện, ngăn trở trước mặt Lý Hạo, lạnh lùng nói: "Đây là nơi quan trọng, người không phận sự miễn vào!"

"Ta đang tìm Viên lão sư!"

Lý Hạo ngẩng đầu nhìn rồi cười nói: “Người mới sao? Ta là học trò của lão sư, Lý Hạo, tuần kiểm cấp ba của Tuần Kiểm Ti. Ta cũng từng tới đây. Lúc trước là Trương đại ca trực, ngươi là người của Tuần Kiểm Ti hay người của đội bảo vệ cổ viện?”

"Viên lão tạm thời không nhận khách!"

Người đàn ông vừa xuất hiện, mặc kệ Lý Hạo nói cái gì cũng chỉ trầm giọng đáp: "Thời gian gần đây Viên lão cần tĩnh tu!"

Lý Hạo nhướng mày: "Lão sư nói vậy sao?"

Sau đó, hắn cười nói tiếp: "Vậy để ta gọi thử, ta cũng không muốn làm khó dễ ngươi, nhưng..."

Hắn nhìn đối phương mỉm cười, "Ta nghĩ đây là quyết định của riêng của đội bảo vệ các ngươi hoặc tổ chức nào khác. Lão sư không có thói quen tĩnh tu. Đừng quyết định thay lão sư, dù các ngươi có là người của một tổ chức siêu năng nào đó!"

Mặt người đàn ông hơi biến sắc, gã nhìn Lý Hạo, ánh mắt có chút lạnh lùng.

"Ta chỉ tùy tiện nói thôi."

Trước đây Lý Hạo rất kiêng kỵ Tuần Dạ Nhân, nhưng bây giờ thì không còn kiêng kỵ quá nữa.

Hắn đã gia nhập đội săn quỷ, Tuần Dạ Nhân mà muốn chú ý thì khẳng định sẽ biết.

Đã vậy, ta biết tổ chức Tuần Dạ Nhân là điều hiển nhiên.

Xung quanh cơ thể người đàn ông trước mặt có một cỗ năng lượng thần bí mờ nhạt, đương nhiên không mạnh, thậm chí còn không bằng Lưu Long, nói chính xác là còn không bằng cả Liễu Diễm. Nhưng Lý Hạo đoán rằng đối phương chính là người được Tuần Dạ Nhân cử đến bảo vệ lão sư.

Có lẽ Siêu Năng Giả chân chính không tới, hoặc là đang ẩn nấp ở trong bóng tối, dù sao thì cái tên này cũng không phải Siêu Năng Giả.

Khả năng cao là võ sư đã hấp thu năng lượng bí ẩn, họ tồn tại giống như Lưu Long và những người khác.

Trước mặt hắn, người đàn ông trung niên khẽ cau mày, nghiêm nghị nói: "Chờ một chút, ta đi thông báo một tiếng!"

Lý Hạo không nói gì nữa.

Không cần khiêu khích Tuần Dạ Nhân, chỉ là việc đối phương từ chối khách trong khi rõ ràng đây không phải là ý của lão sư khiến hắn hơi khó chịu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play