Nếu Tuần Dạ Nhân có thể giải quyết được triệt để huyết ảnh thì việc hắn lộ diện vẫn có giá trị, chỉ sợ... Liệu giữa Tuần Dạ Nhân và huyết ảnh có sự thông đồng nào không?

Nếu ta lộ ra trước, Tuần Dạ Nhân sẽ giải huyết ảnh hay giải quyết ta?

"Sức mạnh thần bí... Có lẽ Tuần Dạ Nhân cũng là loại này, huyết ảnh cũng như vậy. Song phương là một phe hay thù địch?"

Lý Hạo không cách nào đánh giá được, hắn không có bất kỳ thông tin gì về chuyện đó.

Nếu cuối cùng song phương là một phe, những người nhìn thấy huyết ảnh sẽ bị diệt khẩu, đây mới kết quả mà Lý Hạo lo lắng nhất.

Thật đau đầu!

Lúc bấy giờ, tâm trạng Lý Hạo rất rối rắm.

Hắn hi vọng Tuần Dạ Nhân có thể ra tay giải quyết huyết ảnh, trả thù cho Trương Viễn và cha mẹ hắn, nhưng lại lo rằng cuối cùng là hắn tự chui đầu vào rọ, vừa lộ diện thì đã bị Tuần Dạ Nhân giết người diệt khẩu.

"Chờ thêm mấy ngày nữa đi đã..."

Lý Hạo biết tình trạng của mình rất nguy hiểm, nhưng dù vậy, hắn vẫn tình nguyện đợi thêm vài ngày để biết kết quả và thái độ của đội chấp pháp.

Hiện tại ta chỉ là vô tình phát hiện ra điểm bất thường trong vụ tự thiêu, ta cũng tin rằng chỉ cần các thành viên của đội chấp pháp nghiêm túc, họ sẽ sớm phát hiện mọi chuyện.

Khi đó, nếu đội chấp pháp có người sắc sảo, Lý Hạo cảm thấy đội chấp pháp có lẽ sẽ sớm liên hệ với Tuần Dạ Nhân.

Vừa rồi Lý Hạo đã tiết lộ cho trưởng phòng là mấy ngày sắp tới có khả năng sẽ xảy ra án tự thiêu, chỉ là để đội chấp pháp cảm thấy sự bức thiết, nếu dùng đội chấp pháp để thu hút Tuần Dạ Nhân, vậy Lý Hạo không cần tiết lộ chuyện có thể nhìn thấy huyết ảnh nữa rồi.

"Hơn nữa, lão sư sẽ sớm dẫn một đội đi điều tra. Bằng cách này, Tuần Dạ Nhân sẽ phải xuất hiện. Dù ở Ngân Thành có trụ sở của Tuần Dạ Nhân hay không thì mấy ngày gần đây hẳn là Tuần Dạ Nhân đã có mặt."

Sau khi ngẫm nghĩ kỹ càng, Lý Hạo tạm gác ý định lộ diện bản thân.

Cứ chờ đã, trước khi ngày mưa đến, nếu Tuần Dạ Nhân vẫn không xuất hiện, không chủ động tìm hắn nói chuyện để hiểu rõ tình hình thì khi ấy, hắn nhất định phải tìm cách chủ động lộ diện.

Ra khỏi Tuần Kiểm Ti.

Mặt trời thiêu đốt đã lặn, bầu trời hơi ửng đỏ, hoàng hôn đã hiện lên.

Bên ngoài không có nhiều người qua lại, dạo này thời tiết oi bức, gần tám chín giờ tối vẫn hết sức nóng nực khiến mọi người lười ra ngoài.

Nhà của Lý Hạo không quá xa cơ quan, chỉ cách tầm 7 - 8km.

Lấy xe đạp ra, Lý Hạo nhảy lên xe, một năm nay hắn đều đi làm bằng xe đạp.

Một mặt là vì rèn luyện sức khỏe, mặt khác cũng là để tránh một số nguy hiểm.

Nơi đông người, không dễ phát hiện được nguy cơ.

Sau cái chết của Trương Viễn, Lý Hạo vẫn luôn rất thận trọng.

Vừa đạp xe, Lý Hạo vừa lơ đãng nhìn xung quanh như thể đang nhìn phong cảnh trên đường đi, nhưng thật ra hắn muốn quan sát xem có ai theo dõi mình hay không.

Đặc biệt là hôm nay, sau khi hắn đã xác định được mục tiêu tiếp theo của huyết ảnh chính là mình.

Lý Hạo rất hiếu kỳ, rốt cuộc huyết ảnh làm thế nào để định vị những người như hắn?

Theo phán đoán của Lý Hạo, thời gian huyết ảnh xuất hiện sẽ không quá dài, mỗi lần xuất hiện đều nhanh chóng biến mất, chỉ ở bên ngoài trong thời gian cực ngắn, như vậy làm sao nó có thể xác định chính xác được?

Điều đó có nghĩa là thực sự có ai đấy đang bí mật quan sát từ trước, chỉ chờ huyết ảnh đến thu hoạch và giết người?

Khả năng này không phải là không thể.

Dù hắn không xuất thân từ đội tuần kiểm chuyên nghiệp, nhưng Lý Hạo vẫn sở hữu một số khả năng phản trinh sát cơ bản.

"Tạm thời không phát hiện được gì, lẽ nào huyết ảnh có thể trực tiếp xác định vị trí của nạn nhân? Có liên quan gì đến Tinh Không Kiếm trên người mình không? Thông qua những bảo vật kế thừa này, có thể truy ra chúng ta sao?"

Xe đạp chậm rãi chuyển động, súng lục được Lý Hạo bỏ vào bên trong túi áo khoác, không cài cúc, nhìn như để lộ ra ngoài nhưng thật ra là để lấy súng với tốc độ nhanh nhất.

Như mọi khi, Lý Hạo không phát hiện có vấn đề gì bất thường.

Nhưng khi Lý Hạo đạp xe xuống dốc, chiếc xe đạp nhanh chóng lao đi, tim hắn bất giác hẫng một nhịp.

Lý Hạo nhìn thoáng qua khi xe đạp nhanh chóng trượt xuống, ở làn đường ngược lại, một chiếc xe hơi nhỏ màu đen đang phóng tới, rất bình thường, chẳng khác gì xe cộ tới lui trên đường.

"Ngân - 7219!"

Trong lòng Lý Hạo chấn động, không đúng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play