Lạc Gia cảm giác đầu chạm vào tấm thảm mềm mại, mơ màng mở choàng mắt.
Ngẩng đầu nhìn lên phía trên, trong tầm mắt mơ hồ thấp thoáng bóng dáng một người cao lớn:
“Là cậu đẩy tôi ngã xuống à?”
Dù là chất vấn, giọng cậu vẫn mềm mại.Thứ rượu ủ lâu năm này, với lần đầu trải nghiệm của Lạc Gia mà nói, quả thật là quá mức kích thích.
Ánh mắt cậu không có tiêu điểm, như thể chẳng nhận ra người trước mặt là ai.
Bách Yến hơi bực bội, cũng không biết nên giải thích hành động vừa rồi thế nào.Hắn cố tình bỏ qua cảm giác khác thường ở ngực khi bị đụng vào, định trước tiên đỡ người dậy:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play