Việc Bách Yến tự nhận như thế, Lạc Gia liền chọn cách làm ngơ.
Dù sao cũng có người ngoài mặt nhìn thì như mười tám tuổi, nhưng tâm hồn thật sự chỉ mới tám tuổi.
Lạc Gia tự nhủ mình là người rộng lượng, không chấp nhặt.
Cậu chớp mắt mấy cái, giọt nước mắt khi nãy đã biến mất không dấu vết:
“Chắc là có cái gì bay vào mắt thôi.”
Bách Yến cũng không vạch trần. Ai mà chưa từng khóc rồi lấy cớ như thế chứ?
Hắn thôi thì bảo vệ chút lòng tự trọng cuối cùng của “ bạn học nhỏ ”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play