Lạc Gia vô tình vẽ một đường dài lên bài kiểm tra. Dù biết rõ chỉ là câu đùa, nhưng khi nó phát ra từ người kia, lại như thể bị niệm chú, khiến người ta khó lòng coi là lời nói chơi.
Lữ Vệ Dương bị một câu nói không biết xấu hổ đó làm cho dở khóc dở cười, nghi ngờ cuộc đời: tại sao có người ăn "cơm mềm" mà vẫn toát ra khí chất "ta là thiên hạ đệ nhất"?
Lạc Gia vừa mới nhắc trong nhóm chính về chuyện thi cử, nhóm phụ đã lập tức náo nhiệt, ai nấy đều coi đây là cơ hội để thể hiện.
[Tống ca, chắc tụi mình cũng thi cùng phòng, đến lúc đó giúp nhau ngầm nhé?]
[Tí nữa tan học tôi ở lại, gửi ám hiệu cho anh!]
[Tống Tống, đừng áp lực, có chuyện không giải được thì cứ nhờ đến cơ học lượng tử. Mấy anh em thì chuyện gì chẳng giải quyết được!]
Lạc Gia lau sạch mực nhòe trên giấy, điềm tĩnh gõ chữ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT