Diệp Lan Chi sủng nịch cười, sờ sờ đầu Túc Bạch, ôn nhu hỏi: “ Ăn cơm trưa chưa?”
Túc Bạch lắc đầu, vô cùng ngoan ngoãn.
“Ồ, vậy ta bồi ngươi ăn.”
Diệp Lan Chi định xốc chăn Túc Bạch lên, giúp hắn mặc quần áo, người khác cảm thấy mặc quần áo là việc mà nữ nhân nên làm cho nam nhân, nhưng Diệp Lan Chi hắn lại cảm thấy, có thể giúp Bạch Bạch mặc quần áo chính là chuyện may mắn.
Túc Bạch ấn tay Diệp Lan Chi xuống, quần áo của hắn còn ở đang giấu ở trong chăn đâu, nếu để Diệp Lan Chi xốc lên nhất định sẽ phát hiện chuyện hắn vừa mới ra ngoài. Không chừng lúc hắn ở Thanh quán đã bị Diệp Lan Chi nhìn thấy một chút rồi cũng nên.
“Ngươi… ra ngoài đi.” Túc Bạch đỏ mặt nói.
Diệp Lan Chi trầm mặt nhưng còn chưa kịp phát hỏa đã nghe Túc Bạch nói tiếp: “Ta hiện tại thân thể…, ngươi có phải hay không lại muốn làm gì ta? Diệp Lan Chi, ta không muốn, ngươi đã cưỡng bách ta hai lần, nếu ngươi còn cưỡng bách ta một lần nữa, ta sẽ…"
Hai mắt Diệp Lan Chi càng thêm u ám, dường như có một con mãnh thú đang muốn thoát ra khỏi lồng giam, “Túc Bạch, ngươi dám nói câu kế tiếp xem!”
Túc Bạch run run, làm như bị dọa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT