Túc Bạch sắc mặt khẽ biến tự hỏi làm sao có thể, lúc nãy hắn còn nghe Diệp Lan Chi nói có việc phải đi làm mà.
“Bạch Bạch, có chuyện gì sao?” Nguyên Tu quan tâm hỏi.
Túc Bạch cố nhịn cảm giác không thoải mái, lắc đầu nói: “không có gì, chỉ là… Ta đại khái không thể ở đây bồi ngươi nữa.”
Nguyên Tu hơi ngẩn ra.
Túc Bạch nhấp môi: “Ngươi cũng biết, ta, ai…, ta chính là không yên tâm ngươi nên hôm nay mới lén trốn ra ngoài, chuyện này không thể để Diệp Lan Chi phát hiện, ta thì không sao, cùng lắm lại bị hắn tra tấn một lần, nhưng ta sợ hắn lại xuống tay với ngươi lần nữa.”
Nguyên Tu mím môi, ngón tay ở trong chăn cũng nắm lại thật chặt, không có gì khó chịu hơn việc bản thân mình không thể bảo vệ được người mình yêu.
Túc Bạch vỗ vỗ vai Nguyên Tu, cũng không cảm thấy Nguyên Tu không thích hợp, chỉ xem như hắn là không muốn Túc Bạch trở về mà thôi.
Nguyên Tu nhìn thì như ôn hòa cùng chăm sóc nhưng kỳ thật trong xương cốt cũng có mấy phần kiêu ngạo cùng chiếm hữu. Bằng không, một nam thiếp như hắn cũng không dám mang theo Túc Bạch bỏ trốn, sau này lại có thể nghịch tập trở về, giáng cho Diệp Lan Chi một đòn thật nặng.
Tuy rằng trong sách nói đến cuối cùng Diệp Lan Chi cũng chèn ép nam chính đến mức không thể xoay người, nhưng Túc Bạch cảm thấy chuyện này thực không khoa học, hẳn là đầu óc của tác giả có vấn đề, mới để vai phản diện đè ép hào quang nam chủ. Ngươi nói xem tác giả bình thường có thể để chuyện như vậy xảy ra hay sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT