Dĩ nhiên… là không được rồi.
Cố Tuệ Nhi hiểu rất rõ, nói dối với chàng, là điều nàng tuyệt đối không làm được.
Dù lời nói dối kia có chu toàn đến mấy, chỉ cần chàng đưa đôi mắt sâu thẳm ấy nhìn thoáng qua, tất cả liền như gió thoảng, nàng sẽ lập tức lộ tẩy.
Cho nên nàng chỉ có thể cúi đầu, ngoan ngoãn như tiểu nha đầu làm sai chuyện, chầm chậm bước vào sân.
Vừa vào tới nơi, liền bắt gặp nam nhân đang ngồi dưới rặng trúc xanh rì.
Ánh trăng dịu dàng chiếu qua rặng trúc lay động, phác họa hình bóng người kia càng thêm thâm sâu khó lường.
Chàng khoác trên người một bộ trường bào trắng như tuyết, ngồi an nhàn trên ghế trúc, tay cầm một quyển thư tịch, đầu hơi cúi xuống, thần sắc trầm tĩnh.
Tóc còn chưa kịp khô, tùy ý xõa dài quá vai, trên trán buộc một dải lụa đỏ thẫm gắn đá quý, hòa cùng màu tóc đen nhánh, điểm xuyết nơi tà áo mềm mại – đẹp đến không giống phàm nhân.
Gió thu khẽ lướt qua, tà áo trắng nhẹ nhàng lay động, trúc rì rào đan xen thành khúc ca dịu êm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play