Sau khi trở về phòng mình, Cố Tuệ Nhi vẫn như người lạc hồn. Cả thân thể mềm nhũn, hai chân nhẹ bẫng như bước trên mây, nàng chỉ cảm thấy chính mình như đang phiêu đãng giữa tầng mây trắng xóa.
An ma ma thấy vậy liền nhẹ nhàng khuyên nhủ:
“Tiểu phu nhân, nếu người thấy mỏi mệt, chi bằng nằm nghỉ một lát cho yên thân…”
Tuy nói lời trấn an, trong lòng ma ma lại dâng lên một trận vui mừng khôn tả.
Vừa rồi, khi tam thiếu gia cùng tiểu phu nhân đi dạo trong viện, tuy mắt bà không thấy rõ, nhưng từ bóng dáng kia, rõ ràng là thân mật kề sát, tựa như đã sớm là phu thê tình thâm. Lại nhớ đến khi ở thư phòng, y phục của tiểu phu nhân sao lại bị cởi ra, còn y phục của tam thiếu gia thì sao lại khoác lên người nàng? Không nói cũng hiểu chuyện gì vừa xảy ra…
Không biết tiểu phu nhân có còn nhớ rõ những lời bà từng dặn dò không nữa.
“Vâng… nghỉ một lát cũng tốt…” – Cố Tuệ Nhi mơ hồ đáp, cũng chẳng hay An ma ma trong lòng đang tính toán điều gì. Dưới sự dìu dắt nhẹ nhàng của bà, nàng nằm xuống giường, chăn mỏng đắp ngang người, mà tâm lại vẫn chưa yên.
Bụng nhỏ khẽ cử động, tựa hồ hài tử bên trong cũng cảm ứng được tâm tình của mẫu thân mà đánh đá lung tung. Nàng mở to đôi mắt ngây ngốc nhìn màn gấm phía trên đầu, mọi hình ảnh lúc ban chiều không ngừng lặp lại trong tâm trí.
Nàng cố sức hồi tưởng từng chút một. Cảnh tượng lúc đó nàng muốn ghi khắc thật sâu, để đời này kiếp này không bao giờ quên. Nhưng những gì nàng nhớ chỉ mờ mờ ảo ảo, như thể có một làn sương mỏng phủ kín trong lòng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT