Gương mặt Sở Tích Vũ bị ánh lửa lò sưởi sưởi đến đỏ bừng, cậu nhẹ kéo thảm lông lên bao quanh chính mình, thảm lúc này đã bị kéo lên trên đầu gối.
Cẳng chân lỏa lồ dưới ánh sáng ấm áp, hai chân trắng nõn hãm sâu trên thảm nhung mềm mại, trên người trơn bóng, thứ duy nhất có thể mang đến cho cậu cảm giác an toàn là chiếc thảm lông đỏ thẫm này.
Không khí ấm nóng khiến cậu càng thêm buồn ngủ, bởi vì vừa mới bị dính mưa, chỉ chốc lát cậu đã ngáp dài một cái.
Tần Kế thấy cánh môi cậu khẽ nhếch, đôi mắt gục xuống, lông mi như cánh bướm nhẹ nhàng chớp, rất giống bé mèo trắng đang buồn ngủ.
Tần Kế chống sườn mặt nhìn cậu, môi hơi hơi cong lên, hạ giọng, nói: “Nếu em mệt, có thể ngủ ở chỗ này một lát.”
“Không cần.” Sở Tích Vũ bỗng mở to mắt, lắc lắc đầu.
Cậu có mệt cũng không nên ngủ lại ở đây, rất ngượng ngùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play