Sở Tích Vũ đẩy ra cửa lớn trên gác mái, bị gió lạnh thổi tới đông lạnh đến run lập cập, cậu nhịn không được dùng đôi tay ôm quanh thân mình, đi vào trong nhà.
Tần Kế đứng ở cửa thang lầu hai chờ cậu, tay trái cầm một cái thảm mao nhung hình thức phục cổ, như là vì Sở Tích Vũ mà chuẩn bị.
Sở Tích Vũ đi qua bên cạnh giá sách bằng gỗ đàn ngoài sảnh, thoáng nhìn thấy mảnh sứ thanh hoa đầy đất, nói: “Cái bình này nhà anh sao đã vỡ nát rồi?"
"Mấy ngày hôm trước làm rơi.” Tần Kế không thèm để ý, hắn cúi đầu thong thả ung dung đem thảm mở ra: “Mau lên đây đi, A Vũ, đừng để cảm lạnh.”
Sở Tích Vũ “Vâng” một tiếng, đi lên bậc thang thang lầu, u lãnh trong nhà làm cậu run rẩy lợi hại hơn.
Cậu đón lấy ánh nhìn chăm chú của Tần Kế, đi đến gác mái trên lầu hai.
Trên gác mái so với lầu một càng thêm tráng lệ huy hoàng, mỗi một gian phòng đều được bài bố nội thất rường cột chạm trổ, vật phẩm đặc sắc, Sở Tích Vũ nhìn quanh toàn cục, cảm nhận được một loại niên đại tang thương cảm, đủ để nhìn ra được tòa đại trạch này đã được kiến tạo rất nhiều năm trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play