Phải nói là… hắn thật quá khéo.
Thẩm Duy Mộ chỉ nằm yên trong phòng, mà đặc sản bốn phương tám hướng lại tự dâng tới tận miệng. Hôm nay là sữa dê ủ rượu, mai là vải tươi cuốn thịt. Buổi sáng thì ăn món " Phật khiêu tường”, buổi trưa có cơm chiên trứng gà tùng nhung, đến tối lại là tôm chua ngọt, tiểu xuyến sốt tương, gân bò nướng chân thú, món nào món nấy đều tinh xảo, bày biện đẹp đẽ.
Cuộc sống của Thẩm Duy Mộ bây giờ có thể gói gọn trong hai việc: ngủ dậy ăn, ăn xong ngủ. Ngày qua ngày nhàn nhã trôi đi, tựa như giấc mộng đẹp không cần tỉnh lại.
Hắn còn phát hiện một chuyện thú vị: càng tỏ ra yếu ớt, càng được người khác nâng niu che chở. Chỉ cần hắn muốn, mọi người liền đồng loạt dâng lên.
Ví dụ, nửa đêm hắn bỗng dưng rất rất thèm ăn gà quay Dương Châu. Chỉ nửa canh giờ sau, món gà chuẩn vị từ chính tiệm nổi danh Dương Châu đã được mang tới trước mặt hắn, còn nóng hôi hổi.
“Nhị Tam, ngươi nói đêm nay có khi nào không có thích khách nữa không?” – Bạch Khai Tễ chán tới phát rồ, không đợi Thẩm Duy Mộ đáp đã tự nói tiếp: “Mà nghĩ lại cũng đúng, ai mà rảnh tới đưa đầu chịu chết. Đổi là ta, ta cũng chẳng tới.”
“Bạch đại hiệp! Thức ăn khuya của ngài tới rồi ạ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play