“Thật vừa ý.”
Nửa đêm giờ Tý, Khang An Vân mồ hôi nhễ nhại, kiệt sức trở về Thẩm phủ, việc đầu tiên là xác nhận Thẩm Duy Mộ vẫn bình an vô sự.
Tối hôm qua, khi đang đi dạo chợ đêm ven sông mua thức ăn, Khang An Vân ngửi thấy một mùi hương rất lạ. Hắn nghĩ công tử nhất định sẽ thích món này nên lần theo mùi thơm, đến một con hẻm nhỏ nơi có một ông lão bán cháo.
Hắn vừa nếm thử một ngụm thì lập tức hôn mê bất tỉnh. Đến khi tỉnh lại, tay chân đã bị xiềng xích bằng sắt, bị nhốt trong một căn phòng chất đầy củi khô.
Do bị hạ “nhuyễn cân tán”, toàn thân vô lực, hắn phải mất nguyên một ngày vận công điều tức mới có thể đẩy lui dược hiệu, sau đó phá được xiềng xích mà thoát ra ngoài.
“Thuộc hạ bị ném vào một căn nhà hoang ngoài thành, đêm hôm khuya khoắt, lại không có ngựa, phải chạy bộ suốt nửa đêm mới về tới kinh thành.”
May mà hắn mang theo tín vật của Thẩm Ngọc Chương, nhờ đó mới có thể vào thành trong đêm. Nếu không, giờ này còn chưa chắc đã về nổi Thẩm phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT