Vương Du chỉ tay lên dãy núi cao cách đó không xa, nói gấp:
“Trên núi có hang động! Rất rộng, đủ để mọi người chúng ta lánh nạn!”
Tống Kỳ Uẩn lập tức bảo Vương Du dẫn dân làng theo đường núi rút lui, còn hắn thì điều động Bạch Khai Tễ cùng Lục Dương hộ tống mọi người lên trước.
Khi Bạch Khai Tễ quay lại thúc giục hắn cùng rời đi, Tống Kỳ Uẩn chỉ khẽ lắc đầu:
“Ta còn một chuyện quan trọng phải xử lý, dân làng giao cả cho các ngươi.”
Nói rồi, hắn vừa xoa nhẹ cổ con tuấn mã, vừa ra hiệu Bạch Khai Tễ nhanh chóng đi trước. Bạch Khai Tễ tưởng hắn định cưỡi ngựa chạy đi cầu viện, bèn gật đầu rồi đưa người rút lui.
Chờ tiếng bước chân và hỗn loạn nơi đám đông dần tan biến, chỉ còn lại tiếng gió gào thét, Tống Kỳ Uẩn mới yên lặng tháo dây neo thuyền ở bến tàu, nhảy phắt lên thuyền...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT