Đám người kia luôn miệng hô hào “trọng nghĩa”, thực chất chỉ là lý lẽ giáo điều, giả tạo nhằm tô vẽ cho Đa Biến một lớp vàng hào nhoáng. Trước khi khảo thí tư cách chưa qua, chúng đã nhân danh khảo nghiệm mà bày đủ thủ đoạn bẩn thỉu, như thể ước gì thân thể nguyên chủ sớm chết. Và đúng là, nguyên chủ đã bị hại chết trong hoàn cảnh như thế.
Minh Diễm thấy mặt Thẩm Duy Mộ không hề sợ hãi, âm thầm thở dài — tiểu tử này đúng là “nghé con mới sinh không sợ hổ”.
“Tiểu quỷ, đừng tưởng không sợ chết là ngươi có thể vô sự!” Một lão già âm trầm cười khùng khục, “Ma giáo chúng ta thủ đoạn tra tấn người nhiều như lông trâu, Nhị trưởng lão đây là người giỏi nhất, một lát sẽ cho ngươi biết thế nào là sống không bằng chết!”
Tiêu Duệ hất cằm, lạnh lùng hừ một tiếng, nhìn Thẩm Duy Mộ như thể nhìn con kiến hôi:
“Lão phu đã nghĩ xong rồi: trước tiên lột nửa lớp da, ngâm rượu vài canh giờ, sau đó đặt lên than hồng mà hấp——”
“Ồn ào.”
Một giọng nam trong trẻo bất chợt vang lên, như từ giữa không trung truyền xuống, âm sắc thanh lành vang vọng như tiếng vọng trong sơn cốc, trực tiếp chấn động tâm trí mọi người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play