Thẩm Duy Mộ gật đầu:
“Thơ của Từ Hoạ thu thập xong hết chưa?”
“Thơ à?” Lục Dương cau mày, sau đó mới phản ứng lại.
Phải rồi, người tự xưng phong lưu như Từ Hoạ, mỗi lần đến Minh Nguyệt Lâu đều làm thơ tiêu khiển. Nhưng lúc nãy đám nha dịch kiểm tra phòng của hắn, lại chẳng tìm thấy bài thơ nào cả.
...
“May mà Nhị Tam nhắc ta, không thì suýt chút nữa quên bén chuyện này. Nhưng ta vẫn không hiểu, Từ Tự Thừa chết thì liên quan gì đến mấy bài thơ? Chẳng lẽ làm thơ cũng gây thù chuốc oán à?”
Một lúc sau, Lục Dương và Tống Kỳ Uẩn báo cáo tình hình hiện trường vụ án, cũng nhắc tới điểm khiến họ băn khoăn nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT