Môi Tô Niệm sưng mãi không xẹp xuống, chỉ cần chạm nhẹ một chút là còn thấy đau, nhớ tới tối qua bị Giản Thanh Y ấn lấy hôn tàn nhẫn, cậu liền tức sôi máu, thỉnh thoảng lại quay đầu trừng Giản Thanh Y một cái.
Nhưng chẳng biết Giản Thanh Y có tật xấu gì, hễ bị cậu trừng là lại không giấu được nụ cười, còn coi như có lương tâm mà tìm cho cậu một chiếc khẩu trang để đeo.
Tuy rằng chịu thiệt lớn, nhưng Tô Niệm nhớ tới vẻ mặt khó coi của Lâm Mặc Sam sau khi nghe mình nói vào buổi sáng, bèn tự an ủi mình có được có mất, lại gặp được bữa sáng thanh đạm mà phong phú do Giản Thanh Y “hiếu kính” mang tới, liền nguôi giận.
Cậu vừa đeo khẩu trang bước vào lớp đã khiến cả phòng học được một phen xôn xao. Tưởng cậu bị bệnh, mọi người liền tíu tít chạy lại an ủi.
Nhậm Phong Vân đi ngang qua, nói một câu chanh chua: “Ây da, chẳng phải là không khỏe sao, bị hồ ly tinh hút cạn tinh khí cả đêm rồi còn gì.”
Tô Niệm không hiểu hắn nói hồ ly tinh là ai, chỉ tháo khẩu trang ra ăn sáng, thấy mọi người xung quanh đều im lặng lại, mắt cứ nhìn chằm chằm vào miệng mình, cậu mới muộn màng nhận ra, bèn đỏ mặt quát: “Ăn sáng có gì đẹp mà nhìn, đừng có vây quanh tao, các người phiền quá đi.”
Mọi người tản ra về chỗ ngồi của mình, nhưng vẫn trộm liếc nhìn cậu vài lần, ghé vào nhau thì thầm vài câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT