Lục Thái Bình vô cùng ai oán, nhưng dù ai oán đến mấy thì cuối cùng vẫn phải tự mình leo lên.
Không còn cách nào khác — theo quy tắc của kỳ khảo hạch này, lúc đi trên mặt đất thì nếu nhờ ngự thú của người khác sẽ bị xem là lười biếng, tối đa chỉ được mượn ba lần.
Nhưng nếu đang leo vách núi mà để ngự thú người khác giúp thì lại bị quy thành gian lận, tuyệt đối không được phép — một lần cũng không tha!
Lục Thái Bình: Này khảo hạch con mẹ nó quá hố người a.
Cũng may hắn thuộc Phong Linh Thể, thân thể nhẹ nhàng linh hoạt, độ mềm dẻo cũng không tồi. Leo lên cái vách đá dốc đứng này chắc không quá khó, chỉ là tốc độ sẽ chậm hơn ba người còn lại.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại… hắn có kéo chân sau đội hình không vậy?
Lục Thái Bình đã nhận ra, trong đội bốn người hiện tại, mình chính là kẻ yếu nhất. Nhìn đi nhìn lại, dường như bản thân chẳng giúp được gì cho cả đội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT