“Nhã Chân, đừng khóc, em làm sao vậy?” Giọng Cố Kinh Khuê dịu dàng dỗ dành cô bé, khiến người ta cảm thấy khó tả.
“Anh Cố, có lẽ em không thể tiếp tục học ở trường cấp ba Đằng Lan nữa. Điểm cuối kì của em không đạt chuẩn học sinh mũi nhọn. Nhà trường nói, em không còn đủ điều kiện để hưởng đãi ngộ này nữa. Em chỉ là vì học kì đầu quá nhiều chuyện làm phiền, nên mới thi không tốt. Chỉ cần cho em thêm một cơ hội nữa, em nhất định có thể lấy lại thành tích ban đầu.”
“Nếu không bị xao nhãng nhiều như thế, em chắc chắn đã thi tốt rồi.”
Những lời của Lam Nhã Chân khiến Thiên Nhạn khẽ nhếch mép chế giễu. Đây chẳng phải là gián tiếp nhắc nhở Cố Kinh Khuê rằng, nếu không phải vì lo lắng cho anh, chạy đi tìm anh, thì cô đã không thi kém như vậy, và giờ đây không phải đối mặt với nguy cơ bị đuổi học khỏi trường Đằng Lan sao?
Cố Kinh Khuê tỏ ra áy náy: “Nhã Chân, em đừng lo. Tất cả là lỗi của anh. Nếu không phải anh gặp chuyện, em đã không bị ảnh hưởng. Em cứ yên tâm về nhà đi, anh sẽ tìm cách giúp em. Em sẽ có thể tiếp tục học ở đó. Anh quen lãnh đạo trường, anh sẽ nói chuyện với họ.”
“Thật sự được sao, anh Cố?”
Những người trong phòng họp, nếu không phải vì bối cảnh không thích hợp, chắc chắn đã đồng loạt trợn mắt. Một cô gái “bạch liên hoa” như thế, mà Cố tổng lại không nhận ra sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play