Thiên Nhạn không bận tâm, cô đến bệnh viện sẽ nán lại một giờ, cũng không rảnh rỗi, cầm sách giáo khoa đại học ra lật xem.
Cô cảm thấy các bác sĩ ở bệnh viện này rất có trách nhiệm, bác sĩ Lâm một ngày phải đến thăm phòng rất nhiều lần. Có một bác sĩ ưu tú như vậy để điều trị cho Cố Kinh Khuê, nếu anh ấy không hồi phục tốt thì thật có lỗi với tấm lòng của người ta.
"Khoảng mười ngày nữa thì bệnh nhân có thể xuất viện." Lâm Thượng Hoài gặp Thiên Nhạn ở cửa phòng bệnh, thoáng thấy quyển sách cô cầm trên tay là sách giáo khoa đại học. Gương mặt lạnh lùng của anh bất giác giãn ra, thậm chí lộ ra một biểu cảm mà ngay cả bản thân anh cũng không thể lý giải, đương nhiên anh không hề nhận ra.
Cô bé này vất vả quá.
Cố Kinh Khuê ở trong phòng bệnh không ngừng oán trách Cố Thiên Nhạn. Nếu đối phương không phải bệnh nhân của anh, nếu anh không phải bác sĩ, thì anh đã sớm mắng cho một trận rồi.
"Cô Cố không cần quá vất vả." Lâm Thượng Hoài nhắc nhở, "Quá sức mệt mỏi không tốt cho sức khỏe, cô vẫn còn trong giai đoạn phát triển."
Thiên Nhạn: "Vâng, cảm ơn bác sĩ Lâm đã nhắc nhở."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT