Nửa canh giờ sau, xe ngựa rời khỏi hoàng cung, chạy thẳng tới chiếu ngục. Khi đến chiếu ngục đã là giữa trưa, Hoa Thần dìu Từ Tư Uyển xuống xe, Vương Kính Trung ra hiệu bảo Hoa Thần chờ bên ngoài, một mình cung kính theo Từ Tư Uyển vào trong.
Cung nhân bên cạnh thấy thế ngầm hiểu, không ai đi theo, đều mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim mà chờ bên ngoài.
Bước vào cửa lớn chiếu ngục, một cái sân trống vắng đập vào mắt, Từ Tư Uyển hít sâu một hơi nhìn tòa nhà trước mặt, sợ hãi không nói nên lời.
Hiện tại đang mùa đông giá rét, ánh nắng buổi trưa cũng rực rỡ nhưng lại càng làm cho cái lạnh ở nơi này thêm rõ ràng.
Từ Tư Uyển đứng ở đó hít thở một chút mới có sức lực đi tiếp. Nàng theo Vương Kính Trung bước qua cánh cửa màu đỏ sậm to lớn khiến người ta tràn ngập áp lực.
Chiếu ngục của Đại Ngụy rất lớn, hơn trăm năm trước có một vụ nghịch án liên lụy rất lớn, mấy ngàn người đều bị nhốt ở chỗ này.
Bởi vậy bước vào cánh cửa đỏ sậm, bên trong là con đường dài u ám nhìn không thấy đáy, hai bên là lao thất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT