Gió bắt đầu mạnh hơn, Lận Hành thấy được khói bốc lên từ chân núi, đoán rằng có lẽ Ngụy Nhược Cẩn đã cho dựng trại tại chỗ này để nghỉ ngơi. Y để ngựa ở lại chân núi, con ngựa này đã theo y đã nhiều năm, chỉ cần huýt sáo là có thể gọi nó đến, cũng không phải lo nó đi lạc.

Nhìn thấy ngựa đang vẫy đuôi, tự đi tìm cỏ non để ăn, y mới lên núi.

Thời điểm này có rất ít người leo núi, nếu có thì họ cũng sẽ không đi vào quá sâu. Lận Hành dựa vào hướng cỏ bị dẫm ngã, một đường đi theo. Thỉnh thoảng y lại ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, dường như càng lúc trời càng tối, ngọn cây cũng đang đung đưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play