Chương 17: Ánh Mắt Ngập Tràn Ấm Áp
Tống Ninh mang theo mấy bức tranh sơn thủy nho nhỏ về nhà, có vài bức màu sắc rất rực rỡ. Hắn để lại hai bức tranh sặc sỡ chuẩn bị sau này treo ở gian đông, còn bốn bức thủy mặc thì treo luôn ở đầu giường hắn với Ngụy Hổ.
Nói là làm, Tống Ninh cầm đinh lên, chạy về phòng treo tranh. Giường của hắn và Ngụy Hổ kê sát tường, lại không có khung giường, rất tiện cho việc treo tranh. Khi mấy bức tranh đã được treo lên, căn phòng vốn cũ nát lập tức trở nên dịu mắt hẳn, có thêm phần ấm cúng. Tống Ninh vừa nhìn đã thấy rất hài lòng.
Ngụy Hổ cũng nhanh chóng trở về, nói: “Mã thợ mộc bảo phải đợi mấy hôm nữa mới làm xong.”
Tống Ninh gật đầu: “Ngụy Hổ ca, cảm ơn ngươi. Vậy hết bao nhiêu bạc thế?”
“Không đáng bao nhiêu đâu, ở quê nhà thì mọi thứ cũng rẻ lắm.”
Ngụy Hổ sợ Tống Ninh thấy đồ đắt mà áy náy nên không nói thật. Thật ra, nếu chỉ là làm một bộ bàn ghế với giá sách đơn giản thì không đắt, nhưng vì hắn nhờ thợ mộc làm loại gỗ tốt, còn sơn thêm lớp bên ngoài nên vừa mắc hơn lại tốn thời gian hơn. Chuyện này Ngụy Hổ cũng không nói cho Tống Ninh biết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT