Lưu Tranh Vanh đến bệnh viện thăm Lưu Nghi Ninh. Mặc dù con trai đã mất trí nhớ, không nhận ra ông, nhưng ông vẫn kiên trì đến bệnh viện mỗi ngày.
Con trai mất trí nhớ cũng tốt hơn là còn nhớ ông, ít nhất nó sẽ không chán ghét ông như trước, bây giờ cùng lắm chỉ là lạ người.
Hơn nữa, còn có Đổng Tĩnh Di ở giữa làm cầu nối, con trai đối với ông cũng không còn kháng cự như vậy nữa, đôi khi còn mỉm cười với ông. Điều này khiến Lưu Tranh Vanh gần như muốn bật khóc vì xúc động.
"Cô nói, ông ấy là cha tôi?"
Thấy Lưu Tranh Vanh xách hộp giữ nhiệt đựng thức ăn bước vào phòng bệnh, Lưu Nghi Ninh hỏi Đổng Tĩnh Di.
Đổng Tĩnh Di gật đầu:
"Là cha của anh, cũng là cha nuôi của tôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play