"Sao ông lại nói ra được những lời đó?"
Tính tình thẳng thắn của Tần Hồ, dù đã đến tuổi xế chiều vẫn không hề thay đổi.
Nghe Tần Hồ hỏi, nhìn phản ứng của cô, Lương Sinh mỉm cười, vẫn là cô gái thẳng thắn trong ấn tượng của ông. Tiếp đó, mặc cho Tần Hồ mắng mỏ trách móc thế nào, Lương Sinh cũng chỉ cười, mỉm cười nhìn cô, như đang ngắm nhìn thần tượng của mình.
Khi đó, lần đầu tiên gặp cô, ông đã bị cô chinh phục, từ ngưỡng mộ đến yêu say đắm. Cô gái trẻ chơi nhạc cụ đàn tranh truyền thống, trước cây đàn to lớn lại tỏ ra khí chất bình tĩnh và mạnh mẽ đến vậy, làm chủ được nhạc cụ cũng như làm chủ được cả thế giới, cả vũ trụ.
Giống như lúc này đây, dáng vẻ cô trách mắng ông cũng toát lên khí chất mạnh mẽ như thế, dường như mắng ngã được ông chính là mắng thắng cả thế giới, cả vũ trụ.
Lương Sinh không kìm được mà cười ngây ngô, bởi vì cô gái trong lòng ông thật sự quá đáng yêu.
"Sao ông lại có thể như vậy? Ông có biết tình hình bây giờ phức tạp đến mức nào không? Mà ông vẫn còn cười được à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play