Hoài Ngọc lập tức hiểu ra ý đồ của Giang Huyền Cẩn, nhưng ho khan hai tiếng, nàng thở dài:
"Vô dụng thôi, nếu ta thật sự bị độc chết, thứ này còn có thể làm vật chứng trước tòa. Nhưng ta không chết, dù biết trong thuốc có vấn đề, cũng không làm gì được người ta."
Trong Bạch phủ này, kẻ dám hạ độc nàng, muốn nàng chết, cũng chỉ có mẹ con Bạch Toàn Cơ. Nếu tra ra là họ, Bạch Đức Trọng chắc chắn sẽ lại bao che như lần này với Bạch Mạnh thị, sẽ không đưa họ ra công đường. Bao nhiêu chứng cứ cuối cùng cũng sẽ thành công cốc, có ích gì chứ?
Giang Huyền Cẩn không trả lời nàng, trầm ngâm một lát rồi thấp giọng nói:
"Xem ra ta thật sự phải ở lại Bạch phủ thêm vài ngày rồi."
Vừa rồi may mà hắn nếm thử trước một ngụm, nếu không, cái mạng nàng khó khăn lắm mới cứu về được lại mất toi. Trong Bạch phủ này sát khí tứ phía, vết thương của nàng còn chưa lành, hắn sao có thể đi được?
Hoài Ngọc vô cùng cảm động nhìn hắn, cười đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play