Nhẹ nhàng lắc đầu, Hoài Ngọc tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần. Mắt bị vải trắng che khuất, nàng không thấy ánh sáng, không thấy xung quanh, tất nhiên cũng không thể thấy được vành tai hơi ửng đỏ của Tử Dương Quân khi hắn bước ra ngoài.
Bạch Tứ tiểu thư cuối cùng cũng tỉnh lại!
Tin tức này vừa truyền ra, người nhà họ Bạch lũ lượt kéo nhau đến tây viện.
Bạch Đức Trọng đương nhiên là người đến đầu tiên. Lúc ông ta ngồi bên giường, Lý Hoài Ngọc đã ăn xong một bát cháo thuốc, cũng đã có sức để nói chuyện. Nhưng nàng không muốn để ý đến Bạch Đức Trọng, nên dứt khoát giả câm.
"Vừa rồi vi phụ đã hỏi y nữ, y nữ nói ngoại thương của con nửa tháng sẽ khỏi, nhưng nội thương phải từ từ tĩnh dưỡng. Giang phủ đã gửi rất nhiều dược liệu đến, vi phụ đều đã giao cho Linh Tú."
Bạch Đức Trọng vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị, giọng điệu cứng nhắc, nhưng lời nói lại rất tử tế:
"Phòng của con hơi nhỏ, vi phụ đã cho người dọn dẹp gian nhà chính ở nam viện, nơi đó rộng rãi, thích hợp cho con dưỡng thương."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play