Cười một tiếng, Hoài Ngọc đưa tay về phía hắn:
"Ta bị chăn quấn lấy rồi, phải được Tử Dương Quân ôm mới dậy được!"
Giọng nói mềm mại, ngọt ngào, mang theo âm mũi chưa tỉnh ngủ, khàn khàn lười biếng.
Nếu là người khác, chắc chắn đã bị nàng trêu chọc đến khô cả họng. Thế nhưng, Giang Huyền Cẩn hoàn toàn không bị ảnh hưởng, lạnh lùng nói:
"Còn nói nhảm nữa thì khỏi ăn sáng."
Vừa nghe vậy, Hoài Ngọc liền bật dậy như một con cá chép. Nhưng động tác quá mạnh, vô tình động đến chân bị thương, nàng kêu lên một tiếng đau đớn, ôm mắt cá chân r*n rỉ một lúc lâu rồi mới tủi thân mang giày xuống giường.
Linh Tú bên cạnh vội vàng kéo rèm ngăn lại, đỡ nàng ra sau bình phong thay đồ. Bộ quần áo hôm qua mặc đã bị cháy, may mà Tử Dương Quân chu đáo, đã tìm một bộ mới, chất liệu và kiểu dáng đều đẹp, hôm nay cũng có thể ra dáng một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT