"Ta muốn bế trẻ con, ta còn chưa được bế bao giờ!"
Chậm rãi ngồi xuống ghế ở phòng ngoài, Giang Huyền Cẩn nói:
"Lục chưởng quỹ và Bách Hoa Quân xem trước, những người còn lại đi dùng bữa tối rồi hãy qua."
Đông người quá không khí trong phòng sẽ ngột ngạt. Mọi người cũng thấy sự sắp xếp này hợp lý, tuy lòng ngứa ngáy nhưng Thanh Huyền và những người khác vẫn nghe lời lui ra ngoài.
Lúc này Lục Cảnh Hành mới để ý thấy bên cạnh có một cô nương. Cô nương này vô cùng xinh đẹp, mắt sáng răng trắng, đuôi mắt cong lên, eo thon nhỏ nhắn, dáng người yểu điệu trong lớp lụa đen.
Thời tiết đầu xuân chưa hẳn đã ấm, gió thổi còn se lạnh, nhưng người này dường như không sợ lạnh. Bên trong là một chiếc váy bó ngực thêu hoa trên nền đen, bên ngoài là một lớp áo lụa đen mỏng manh, có thể lờ mờ thấy được cánh tay trắng ngần của nàng.
Một bộ trang phục rất táo bạo, nhưng vì là màu đen trầm, không lộ ra lả lơi, mà ngược lại toát ra một vẻ lạnh lùng khó tả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT