Nghe đến phát phiền, Lục Cảnh Hành đặt vò rượu xuống bàn, hừ cười:
"Ta sao lại không buông tha cho mình? Ta đã buông rồi."
Chỉ là chính mình không thể bước ra được mà thôi.
Ánh sáng trong mắt phượng mờ đi, Lục Cảnh Hành ngả người ra ghế dài, nhìn dải lụa đỏ treo trên xà nhà cao của Phùng Xuân Lâu, lẩm bẩm:
"Lục dương phương thảo trường đình lộ. Niên thiếu phao nhân dung dị khứ. Lâu đầu tàn mộng ngũ canh chung, hoa để ly tình tam nguyệt vũ."
Chiêu Tài không biết chữ, nhưng theo công tử lâu ngày, những bài thơ này hắn thuộc nhất. Công tử không đọc đoạn sau, nhưng hắn lại nhớ —
Vô tình bất tự đa tình khổ. Nhất thốn hoàn thành thiên vạn lũ. Thiên nhai địa giác hữu cùng thì, chỉ hữu tương tư vô tận xứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play