Người ta có nhiều loại, có người sinh ra đã si tình, một lòng không đổi; có người thì dù thế nào cũng không thể yên lòng, sẽ gặp được người mình thích, nhưng sẽ không có người duy nhất mình thích, cứ mãi phiêu bạt hồng trần, đùa giỡn người khác, cũng đùa giỡn chính mình.
Giang Thâm thuộc loại thứ hai. Khi anh đối tốt với một người, là thật sự tốt, ai cũng cảm thấy anh đã trao đi tấm chân tình, và anh cũng thật sự đầu nhập. Nhưng sự đầu nhập này dài nhất cũng chỉ được một năm, rồi thoáng chốc đã chán ngán, lạnh nhạt không lý do. Người được anh nâng niu, lại bị anh ném trả về mặt đất.
Hắn nhớ rõ mỗi lần mình rung động, nhớ rõ những ngọt bùi cay đắng trong tình yêu, nhưng nếu bắt hắn phải khắc cốt ghi tâm, thì thật sự có chút làm khó hắn.
"Ta đã từng nghĩ, đợi Nhị công tử mệt mỏi, sẽ muốn tìm một bến đỗ. Đến lúc đó ta lại ở bên cạnh người cũng tốt, quãng đời còn lại, dù sao cũng là ta và người trăm sông đổ về một biển."
Từ Sơ Nhưỡng cười khẽ:
"Nhưng không ngờ, người mệt mỏi trước lại là ta."
Khi thiếu nữ mới biết yêu, lòng đầy nhiệt huyết dường như không bao giờ nguội lạnh, cảm thấy có thể yêu một người cả đời, dù xảy ra chuyện gì, chỉ cần được ở bên người đó là đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT