Giọng nói của nàng rơi vào không trung, như kim bạc cắm vào đất, không một tiếng vọng lại. Giang Huyền Cẩn cứ thế đi xa, tà áo gấm màu xanh biếc bị gió thu thổi bay, phất phơ như tiên.
Bạch Toàn Cơ ngơ ngác nhìn, cảm thấy đây mới đúng là dáng vẻ của Tử Dương Quân trong truyền thuyết, lạnh lùng, thanh cao, không thích để ý đến người khác. Dù ngươi có moi tim ra dâng cho hắn, hắn cũng chẳng thèm liếc mắt.
Thánh chỉ của hoàng đế cứ thế bị cho qua chuyện. Người nhà họ Giang cùng đoàn người của Lý Hoài Ngọc cùng nhau lên đường, hướng đến chủ thành Tử Dương.
Suốt đường đi, sắc mặt Hoài Ngọc ngày càng tệ, thỉnh thoảng lại phải vịn vào càng xe nôn khan một trận. Lục Cảnh Hành ngồi cùng xe, thấy bộ dạng vất vả của nàng, không ngừng nhíu mày:
"Ta có thể làm gì cho ngươi không?"
Nhận lấy nước Tựu Ngô đưa tới súc miệng, Hoài Ngọc quay đầu cười nói:
"Huynh đệ tốt có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, hay là ngươi cũng đi mang thai một đứa đi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT