Chiêu Tài gật đầu:
"Ba vết đao, không trúng chỗ hiểm, nhưng mất máu quá nhiều."
"Thuốc đâu? Uống chưa?"
"Uống rồi ạ."
Hỏi xong, Hoài Ngọc im lặng, mắt nhìn chằm chằm vào hoa văn trên chăn, con ngươi khẽ động, mặt không biểu cảm.
Chiêu Tài thấy lạ, thường thì người đến thăm bệnh ít nhiều cũng dặn dò vài câu, dù là lời thừa thãi cũng thể hiện sự quan tâm, phải không? Nhưng vị chủ tử này, quan hệ với công tử nhà hắn tốt như vậy, sao lại ít lời thế?
Lục Cảnh Hành nhìn nàng, ho khẽ hai tiếng rồi cười nhẹ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play